Feeds:
Bài viết
Bình luận

Archive for Tháng Tám 20th, 2011

Em Về Anh Cũng Theo Về

Em về anh cũng theo về
Bao năm xa cách nhớ quê nhớ người
Nhớ mây lãng đãng cuối trời,
Nhớ đàn cò trắng bay về chiều hôm
Nhớ dòng nước ngọt sông Côn
Nhớ thuyền câu dưới trăng non bềnh bồng
Nhớ bầy trâu, nhớ cánh đồng
Nhớ cây lúa trỗ đòng đòng tốt tươi
Nhớ người đã lỡ yêu người
Nhớ làn môi thắm, nụ cười làm duyên
Nhớ đôi má lúm đồng tiền
Nhớ hoài mái tóc đen tuyền ngang vai
Nhớ sao hôm, nhớ sao mai
Nhớ đêm trăng sáng tiếng ai thì thầm
Nhớ lời thề ước trăm năm
Nhớ người cô quạnh bao năm đợi chờ
Đêm nay nhắn gởi vần thơ
Chờ anh từng phút từng giờ nghe em.

KD
Orlando, đêm 30 tháng 10 năm 2009

Read Full Post »

Em Về

Tặng GNT và bạn hữu về quê Bình Định tháng 11-2009

Em về An Thái có vui không,
Có thích lúa xanh mượt cánh đồng,
Có tắm sông Côn nước trong vắt,
Có thấy cánh diều trên tầng không?

Em về có ghé qua An Vinh,
Có viếng bà con xóm quê mình,
Có uống nước dừa, ăn bánh tráng,
Có ngắm khói chiều ôm mái tranh?

Em về quê cũ giúp trẻ thơ
Em mang niềm vui đến bất ngờ
Mắt trẻ long lanh viên thuốc ngọt
Mắt già gạt lệ bàn tay khô

Nay em trở lại thăm xóm quê
Già trẻ mừng vui đón em về
Một chút tình thương em san sẻ
Em người con gái biết thương quê.

KD
Orlando chiều 27 tháng 10 năm 2009

Read Full Post »

Ly Rượu Mạnh

Tôi ăn xong bữa trưa ở cafeteria lúc 12 giờ 30. Tôi còn nửa giờ để nghỉ ngơi trước khi làm thêm 4 tiếng vào buổi chiều. Tôi trở lại phòng làm việc của tôi, mặc nguyên áo choàng trắng của bác sĩ, đẩy lưng chiếc ghế dựa thẳng ra, nằm gác chân lên bàn viết nghe nhạc.
Mùa thu đã trở lại, thời tiết êm ả. Cây lá vẫn xanh tươi như đang mùa xuân. Những bản nhạc cổ điển dìu dặt chẳng mấy chốc ru tôi vào giấc ngủ. Tôi vừa thiu thỉu thì chợt nghe có tiếng gõ cửa mạnh và gấp rút. Tôi tỉnh giấc. Một y tá thò đầu vào cửa phòng tôi báo cáo:
– Có cấp cứu bác sĩ!

Tôi bước ra khỏi phòng. Có tiếng ồn ào ngoài hành lang bệnh xá. Người y tá cho biết một tù nhân vừa bị một tù nhân khác rạch mặt. Tôi bước đến phòng nhận bệnh thì vừa lúc cánh cửa bệnh xá mở toang. Ánh sáng bên ngoài ùa vào chói mắt. Một tù nhân, như một bóng đen, hai tay ôm mặt, chệnh choạng bước vào, miệng rên rỉ. Vừa thoáng thấy tôi, tù nhân nầy buông hai tay khỏi mặt anh ta và kêu lớn:
– Bác sĩ ! Bác sĩ ! Cứu tôi với !
Người tù nói tiếng Mỹ lờ lợ, bước nhanh về phía tôi. Tôi thoáng thấy một vòi máu đang phun mạnh ra từ mặt anh hướng về phía tôi. Tôi lùi nhanh lại đàng sau nhưng không kịp, vòi máu đã xịt ướt một phần dưới của chiếc áo choàng trắng mà tôi đang mặc. Tôi nói lớn:
– Bụm mặt lại, nằm ngửa trên sàn nhà ngay!
Người tù trong cơn hoảng hốt, không hiểu lệnh của tôi, tiếp tục hướng về phía tôi, vòi máu vẫn tiếp tục phun qua phun lại như một vòi nước mỗi khi người tù quay mặt qua lại. Tôi lùi thêm mấy bước, hét to bằng tiếng Nam Mỹ:
– Bụm mặt lại, nằm xuống sàn ngay!
Lần nầy người tù hiểu lệnh, bụm mặt và lăn ngửa xuống sàn nhà. Tôi móc nhanh đôi găng tay trong túi đeo vào tay và lại gần người tù. Tôi luồn bàn tay tôi dưới bàn tay trái của người tù, cố đè mạnh vào cái động mạch mặt bị cắt đứt ngang để cầm máu cho anh ta. Y tá cũng vừa mang dụng cụ y khoa đến cho tôi kẹp mạch máu bị đứt. Áo quần người tù ướt đẫm máu. Một vết cắt khác dài suốt lưng anh cũng đang ứa nhiều máu.
Bốn sĩ quan an ninh lực lưỡng, hai nam y tá giúp đưa người tù vào phòng khám. Tôi khám nhanh người tù. Không có vết dao đâm nào, chỉ có hai vết cắt bằng vật bén, có lẽ là dao lam. (more…)

Read Full Post »

Lên Núi Nghe Chuông Ngân

Tặng Bạch Yến, các con và các cháu

Lên núi nghe chuông ngân
An lạc trong tâm thần
Nhìn mây giăng đầu núi
Lòng chợt thấy lâng lâng

Lên núi nghe chuông ngân
Ngỡ lạc xa hồng trần
Mến cảnh chùa tĩnh mịch
Đời bỗng nhẹ bước chân

Lên núi nghe chuông ngân
Đời tỉnh mơ bao lần
Nổi chìm trong huyễn mộng
Sao lắm lúc bâng khuâng

Lên núi nghe chuông ngân
Bờ giác xa hay gần
Đường tu xa thăm thẳm
Bao giờ ngộ chữ Không?

Không Đạt
Byodo-In Temple, Hawaii, 11-2010

Read Full Post »

Con Gái Quy Nhơn

Ngày ấy con gái Qui Nhơn
Áo trắng lả lướt sân trường
Gió nồm thổi tung tà áo
Thoáng nhìn anh thấy muốn thương

Ngày ấy con gái Qui Nhơn
Áo trắng tha thướt ngoài đường
Mưa chiều thình lình đổ xuống
Áo em ướt sũng anh thương

Ngày ấy con gái Qui Nhơn
Anh ghẹo mà không giận hờn
Mỉm cười làn môi tươi thắm
Em hiền nên anh càng thương

Ngày ấy con gái Qui Nhơn
Trao anh thư tình dễ thương
Vắng thư anh buồn muốn chết
Giả chết để được em thương

Ngày ấy con gái Qui Nhơn
Đẹp dáng đẹp cả tâm hồn
Càng quen anh càng mê mệt
Mệt quá anh cưới em luôn

Nguyễn Trác Hiếu

Read Full Post »